CHÔNG CHÊNH
Em muốn tựa vào vai anh rồi khóc
Cho nỗi buồn vơi một chút được không?
Em mệt lắm, mệt đến tận cõi lòng
Muốn rũ bỏ mà chông chênh quá đỗi.
Anh ở đâu để mình em một lối
Đường thênh thang chẳng lê nổi bước chân
Giữa bộn bề con tạo cứ xoay vần
Muốn gục ngã trước nhân tình thế thái.
Em muốn anh dang vòng tay êm ái
Và nhẹ nhàng ru mãi giấc mơ êm
Sáng thức giấc có giọt nắng bên thềm
Và hơi ấm anh bên em dịu ngọt.
Em cô đơn giữa căn phòng ngột ngạt
Em đợi chờ một câu nói sẻ chia
Anh làm gì mải miết ở ngoài kia
Em thao thức đếm canh khuya vò võ.
Anh biết không em mệt lắm rồi đó
Mệt rã rời mà anh ở nơi đâu
Để bờ môi héo úa, khóe mi sầu
Niềm vui nhỏ cũng lâu rồi không đến.
Cần đôi lời ủi an thật trìu mến
Buồn vây quanh, bên chiếc bóng riêng mình.
#AnYên