HỎI CÓ CÒN VỊ TRÍ CỦA RIÊNG EM
Em lặng lẽ tự buông tay trả lại
Đêm không nhau đếm canh trắng đêm hờn
Anh thổn thức ghép muôn điều ngang trái
Đượm ân nồng trong hơi thở bao lơn
Tim rạn vỡ nửa câu thề hẹn lỡ
Tình phôi phai xuân gạn nửa hơi tàn
Chẳng sưởi ấm chân tình xưa nguội lửa
Nương bóng ngày đợi một khắc mùa sang
Em ngốc nghếch tự xa vòng tay ấy
Bước qua nhau hỏi còn đấy chút gì
Con sông chảy giữa đôi bờ bồi lở
Mà chân tình ai rao bán mấy khi
Lòng tự nhủ bao giờ nguôi hết nhớ
Anh hay em gom trả phía hao gầy
Cho cay đắng hóa ngọt ngào hoa nở
Buổi tình về gieo hạnh phúc đắm say
Buổi xa ấy… bao đêm mùa rồi nhỉ
Hỏi có còn vị trí để riêng em ?
Hay lòng đã trót say cơn nắng lạ
Tình đôi ta như gió thoảng qua rèm…!