LÒNG TA THÔI QUAY QUẮT
Có những lời ngọt nhạt
Người thả theo gió bay
Ta dại khờ đem nhặt
Buồn vương theo tháng ngày.
Người vô tình – đâu nhớ
Ta hữu ý- chẳng quên
Người quay lưng bỏ phố
Ta về khóc cạn đêm.
Trách mình quá nông nổi
Mới yêu lầm người ta
Bởi tin lời gian dối
Nên nhận toàn xót xa.
Yêu- từng không hối tiếc
Đau- từng chết nửa hồn
Những nồng nàn, tha thiết
Đành bỏ phía hoàng hôn.
Chiều nay nắng đã tắt
Chiều nay ta úa tàn
Nhưng lòng thôi quay quắt
Khi mảnh tình … vỡ tan.
Nguyễn Nguyên