MỘT NGƯỜI DƯNG KHI XƯA ĐÃ YÊU MÌNH

MỘT NGƯỜI DƯNG KHI XƯA ĐÃ YÊU MÌNH

Rồi một ngày…khoé mắt vết chân chim.
Đôi tay chẳng thể lần tìm danh bạ
Đôi môi kia chẳng thắm mầu son nữa
Má ửng hồng cũng quá khứ mà thôi….

Rồi một ngày chắc chẳng quá xa xôi
Em sợ lắm khi da mồi tóc bạc
Gặp lại anh… dẫu chỉ trong khoảnh khắc
Cũng làm em bối rối biết bao ngày…

Rồi một ngày anh có dám nắm tay
Đi cùng em đến nơi anh từng hứa
Lễ Noel- giáo đường xưa chuông đổ
Ghé môi hôn, nói nhỏ những nguyện cầu?

Rồi một ngày… em chắc chẳng dám đâu
Bởi em biết từ lâu rồi thay đổi
Chỉ riêng em trách trời cao se duyên lỗi
Nhưng thực lòng… chỉ tại bởi anh thôi.

Rồi một ngày… thu trút lá muôn nơi
Đông chạm ngõ sương khuya rơi lạnh giá
Anh có đến lần cuối cùng từ tạ
Một “người dưng”… khi xưa đã yêu mình???

#nguoivotinh

CATEGORIES
TAGS
NEWER POST
OLDER POST