NGƯỜI ĐÀN BÀ ƯƠNG BƯỚNG
Nếu bên tôi chỉ là sự bần cùng
Thì xin người đừng bên tôi nữa
Tôi chẳng muốn mình là chọn lựa
Thật bần cùng khiên cưỡng của một ai.
Nếu quen tôi là một sự lầm sai
Thì người ơi! Xin vờ như chẳng biết
Dẫu qua nhau giữa cuộc đời mải miết
Cũng quay lưng như hai kẻ chẳng từng.
Tôi và người cũng chỉ người dưng
Gượng ép trái tim sẽ vô cùng mệt mỏi
Tôi chẳng muốn mình hóa thành hạt bụi
Vương gót giày ai…trên những chặng đường dài.
Nếu bên tôi chỉ là sự lầm sai
Chỉ là sự bần cùng trong tâm khảm
Thì chúng mình chẳng cần là bạn
Chẳng là gì cũng có sao đâu.
Tôi đàn bà nhỏ bé chẳng sắc sâu
Nên lặng lẽ giấu ánh nhìn nông nổi
Chẳng dám phiền ai trong dòng đời thật vội
Nên buông tay phó mặc bao điều.
Tôi là tôi – người đàn bà ương bướng thật nhiều
Người đàn bà mang cái tôi thật lớn
Người đàn bà quẩn quanh trong bề bộn
Của riêng mình chẳng muốn lụy phiền ai
#NghinhNguyễn