PHẢI LÒNG VỚI CÔ ĐƠN

PHẢI LÒNG VỚI CÔ ĐƠN

Bao nhiêu năm rồi phải lòng với cô đơn
Nên chẳng thích gì hơn là cô độc
Yêu đương ư? Nghe sao mà khó nhọc
Bởi sống một mình cũng vẫn ổn đấy thôi.

Bao nhiêu năm rồi phải lòng với đơn côi
Đã quen với lẻ loi nên cũng không buồn bã
Xuống phố lang thang trong những chiều nắng ngả
Nhìn thiên hạ dập dìu, cảm giác thật bình yên.

Bao nhiêu năm rồi chẳng nghĩ đến đến chữ duyên
Bởi lòng người thường thay đen đổi trắng
Sợ một ngày gánh chịu bao cay đắng
Sợ cõi lòng day dứt mãi không nguôi.

Bao nhiêu năm rồi tự nhen nhóm niềm vui
Từ những điều bình thường trong cuộc sống
Ngày hai buổi đi về cùng chiếc bóng
Nghe nhịp chân nhẹ nhõm đến lạ thường.

Bao nhiêu năm rồi nếm trải mọi phong sương
Chợt nhận ra mình thương mình là đủ
Đêm từng đêm ôm gối chăn mà ngủ
Mơ giấc mơ cổ tích thật ngọt ngào.

Bao nhiêu năm rồi, một mình cũng có sao !

#NguyễnLamYên
#tìnhyêuvànỗinhớ

CATEGORIES
TAGS