SƯỞI ẤM NHỮNG ĐÊM ĐÔNG

SƯỞI ẤM NHỮNG ĐÊM ĐÔNG

Có những người cho dẫu đã chia xa
Vẫn chẳng thể nói ra lời ly biệt
Chẳng phải quá luyến lưu hay nuối tiếc
Mà bởi vì… tim chẳng biết lãng quên.

Có những người tựa như ánh sao đêm
Lấp lánh sáng trong con tim bé nhỏ
Câu yêu xưa tại ai không dám ngỏ
Nên tới giờ dang dở mối tơ duyên.

Có những người… thật sự muốn xoá tên
Để ai nhắc đến tên không buồn nữa
Nhưng sao cứ mãi ngần ngừ chẳng nỡ
Bởi lòng đau… nên mặc kệ tim sầu.

Có những người… nay dẫu muốn trao nhau
Câu thân ái đã từ lâu ấp ủ
Nhưng muộn rồi đành ôm lời thương nhớ
Giấu vào tim thật kỹ để quên người…

Tháng năm dài mong ước sẽ phai phôi
Bởi nhớ chỉ khiến đời thêm sầu khổ
Câu chuyện xưa như bài ca dang dở
Chẳng bao giờ có thể viết tròn câu…

Nỗi ưu tư năm tháng mãi đằm sâu
Câu thương nhớ từ lâu không nhắc nữa
Nhưng tình xưa vẫn tựa như đốm lửa
Sưởi ấm lòng… trong cả những đêm Đông.

#nguoivotinh

CATEGORIES
TAGS