Tag: Phương Quỳnh
VÔ THƯỜNG…
Người có biết trần gian là quán trọ Vừa thanh xuân thoắt cái đã bạc đầu Đời vội vã còn ta thì lơ đễnh Lạc ... Đọc tiếp
CHÔNG CHÊNH
Đôi lúc lòng em quá đỗi chông chênh Khi gặp lại mình trong những tháng ngày xưa ấy Nỗi nhớ người em ghìm sâu dưới ... Đọc tiếp
NGƯỜI ĐÀN BÀ
Tháng hai về trên bông bưởi tinh khôi Người đàn bà đan những giọt mưa giăng giăng trên lối nhỏ Lại một mùa Xuân không ... Đọc tiếp
MẸ TÔI…!
Con ngồi đây giữa đất trời Lặng nghe trong gió bời bời tiếng quê Gió vàng hoa cải triền đê Hanh hao nỗi nhớ tìm ... Đọc tiếp
CHỐN YÊU XƯA
Nếu một lần trở lại chốn yêu xưa Mình vẫn hẹn nhau mùa vàng hoa cải Nơi gió triền đê thương chúng mình vụng dại ... Đọc tiếp
CHẠM THU
Chiếc lá vàng... Nghiêng khẽ đón heo may Em chạm khẽ Vào chiều thu bối rối Tay khẽ chạm vào dòng đời... rất vội Lỡ ... Đọc tiếp
CÓ NHỮNG NGÀY (2)
Có những ngày ta không hiểu nổi ta Đến khóc cười cũng là vì người khác Cả ngọt bùi đắng cay mặn chát Cũng đâu ... Đọc tiếp
BIỂN NHỚ ANH
Biển quê mình đẹp lắm phải không anh! Nơi hàng dương xanh thì thầm câu chuyện kể Bãi bờ thương người chân trời góc bể ... Đọc tiếp
VIẾT CHO NGƯỜI ĐÀN BÀ THÁNG 5
Hạ trở về trên vòm lá xôn xao Cả khung trời rạo rực màu phượng đỏ Ngát giữa đầm Hương sen lặng lẽ Thắp lửa ... Đọc tiếp
THÁNG SÁU VÀ EM
Em nghe gì trong nắng hạ xôn xao Mà chiều nay đong đầy trong mắt nắng Ta say khướt ... còn em thì im lặng ... Đọc tiếp