TIỄN MỘT NGƯỜI ĐI (Dành tặng cố Ns Phú Quang)

LÃNG ĐÃNG CHIỀU ĐÔNG HÀ NỘI …TIỄN MỘT NGƯỜI…!

EM ƠI HÀ NỘI PHỐ…nay còn đâu !
NGỌN NẾN tắt, nỗi đau người ở lại
Lá vàng rơi ĐÂU PHẢI BỞI MÙA THU hoang hoải
CHIỀU PHỦ TÂY HỒ…đông này mãi chia phôi !

NẾU EM ĐỪNG NHÌN ANH thì sẽ không thương nhớ đầy vơi
DƯƠNG CẦM LẠNH vì yêu rồi xa bất chợt
TRONG MIỀN KÝ ỨC lời thương trao dại dột
GIỌT CÀ PHÊ buồn như NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG.

ĐÃ CÓ MỘT THỜI em còn nhớ hay không ?
TRONG CƠN MƯA chiều nào ta chung bước
GIỌT NƯỚC MẮT ĐẦU TIÊN lặng rơi không ngăn được
Bởi quá MUỘN màng chúng mình mới gặp nhau

Ta chẳng thể BÂNG QUƠ khi thương nhớ đậm sâu
Nên mặc kệ QUÁN THỜI GIAN trôi qua mau hay chậm
BIỂN NỖI NHỚ VÀ EM…tim anh luôn khắc đậm
Để viết những khúc tình lãng đãng gửi HEO MAY.

TÌNH KHÚC 24…thôi bỏ lại đông này
Anh đi nhé thả những LỜI RÊU bỏ ngỏ
GỬI ĐÔI MẮT xưa cả trời thương nhớ
LÃNG ĐÃNG CHIỀU ĐÔNG HÀ NỘI…
…tiễn một người…!

P/s : Vô cùng hương tiếc, vĩnh biệt nhạc sỹ PHÚ QUANG…!
Bài thơ được phổ nhạc bởi Nhạc sỹ Trần Ái Nghĩa rất hay. Mời các bạn cùng nghe

Đồng Ánh Liễu
#ĐAL
#tìnhyêuvànỗinhớ

CATEGORIES
TAGS