Kể từ lúc cuộc tình mình tan vỡ
Em thôi vui và em bắt đầu buồn
Em thích ngồi ngắm những hạt mưa tuôn
Thích đứng lặng hàng giờ bên khung cửa

Kể từ lúc anh không thương em nữa
Nắng thôi vàng và lá cũng thôi xanh
Lũ sẻ nâu thôi ríu rít trên cành
Những ngọn gió hiền lành thôi ca hát

Kể từ lúc lá vàng rơi lác đác
Hình như mùa cũng man mác sầu vương
Những đóa hoa thôi khoe sắc trong vườn
Mây ủ rũ thôi nghiêng đầu chải tóc

Kể từ lúc cuộc tình lao xuống dốc
Em đôi lần bật khóc cả trong mơ
Đâu còn ai để em đợi em chờ
Đâu còn ai để em hờn em trách

Kể từ lúc tình thành trang giấy rách
Em cũng thành một tượng đá chơ vơ…!


#NguyễnLamYên
#Tìnhyêuvànỗinhớ

admin

Leave a Comment

Recent Posts

NGƯỜI ĐÀN BÀ Ở BRNO

NGƯỜI ĐÀN BÀ Ở BRNO Tôi đến Brno vào một ngày hè rất xấu, trên…

3 tháng ago

ANH ĐỪNG BẠC QUÁ ĐƯỢC KHÔNG ?

Em sợ ngày em dần hết yêu anh Cuộc tình ấy thành bức tranh dang…

6 tháng ago

CÓ HAI NGƯỜI

Có hai người từ xa lạ yêu nhau Ai cũng nghĩ ông trời trao duyên…

3 năm ago

CHỊ TÔI…

Chị thầm yêu người ấy Yêu tha thiết thật nhiều Và con tim khờ dại…

3 năm ago

HỌC SỐNG…

Học sống hạnh như ĐẤT Nhẫn nhịn và vị tha Ta làm được như thế…

3 năm ago

BUÔNG !!!

Nóng giận làm chi khiến bực mình Buồn phiền cau có chẳng còn xinh Buông…

3 năm ago