CỬA ĐÃ CÀI THEN
Mọi cánh cửa đã cài then đóng chặt
Em dường như hết hy vọng thật rồi
Chắc là em phải buông bỏ anh anh thôi
Không thể nắm thì làm sao nắm được.
Có những chiều gió điên cuồng thổi ngược
Mây dỗi hờn lần lượt trốn đi xa
Lá cong khô, nằm lặng trước hiên nhà
Mấy cánh bướm thôi la cà bay lượn
Tình chẳng đẹp như em hằng tưởng tượng
Dù cho em cố vay mượn thương yêu
Nỗi đắng cay chua xót đã quá nhiều
Em thật sự nghe quá chừng mệt mỏi
Cứ xem như em đã từng nông nổi
Cứ xem như em đã rất dại khờ
Nhưng giờ đây em đã tỉnh cơn mơ
Đã thấu hiểu và nhận ra mọi chuyện
Em không thể cứ mãi hoài lưu luyến
Một con người mãi không thuộc về em…!
#NguyễnLamYên
#sắcmàunỗinhớ