Tag: Bích Sen
HẠNH PHÚC MUỘN
Nửa đời người ta mới được gặp nhau Khi tim nhỏ đã úa nhàu... vụn vỡ Lần này biết mình có tròn duyên nợ Hay ... Đọc tiếp
ĐÔNG VẮNG ANH
Vừa tỉnh giấc nghe gió về lành lạnh Tia nắng hồng đã trốn tránh nơi đâu Để lại đây trời ảm đạm u sầu Mưa ... Đọc tiếp
CHỚI VỚI
Xin anh đừng nói hai tiếng yêu thương Em rất sợ sẽ lạc đường lần nữa Lòng tin tưởng để tim hằn vết khứa Anh ... Đọc tiếp
NGHIÊNG VÀNH NÓN LÁ
Gió lướt khẽ nghiêng vành nón lá Em giật mình rơi cả hồn thơ Chuyện đời tan hợp ai ngờ Chữ duyên như một giấc ... Đọc tiếp
KHÉP CỬA YÊU THƯƠNG
Đông đến rồi mà cứ mãi giận nhau Để rét buốt làm nỗi sầu trĩu nặng Hay anh muốn giống như là tia nắng Trốn ... Đọc tiếp
NGƯỢC CHIỀU YÊU
Suốt một đời em làm kẻ đến sau Vì anh vẫn chẳng nhạt màu tình cũ Bao năm tháng một nỗi buồn trú ngụ Dưới ... Đọc tiếp
LẠC BƯỚC YÊU THƯƠNG
Chẳng thể nào em nhận lấy yêu thương Mình dừng lại kẻo lạc đường anh nhé Dẫu cô ấy là một người mạnh mẽ Cũng ... Đọc tiếp
LỖI HẸN CAU TRẦU
Anh đi rồi chẳng ghé lại vườn xưa Trầu xanh mởn mà Nội vừa mới hái Nội cứ hỏi bao giờ anh trở lại Em ... Đọc tiếp
MƯỜI NĂM TÌNH CŨ
Mười năm rồi em tưởng đã quên anh Nhưng ký ức vẫn nguyên lành chẳng vỡ Trời đã biết mình có duyên không nợ Sao ... Đọc tiếp
PHÍA KHÔNG EM…
Em muốn mình mặc váy cưới cô dâu Cầm hoa trắng nghiêng mái đầu e thẹn Trong hôn lễ ta nhìn nhau bẽn lẽn Người ... Đọc tiếp