Tag: Trần Ánh Nguyệt
CÓ HAI NGƯỜI
Có hai người từ xa lạ yêu nhau Ai cũng nghĩ ông trời trao duyên nợ Giữa hàng tỷ con người cho gặp gỡ Mến ... Đọc tiếp
PHỐ MỘT MÌNH
Giữa chúng mình liệu còn những thiết tha Hay tình đã phôi pha theo ngày tháng Chắc cảm xúc nay chừng như đã cạn Có ... Đọc tiếp
CHỈ CÒN KỶ NIỆM
Em nhận hết những gì buồn sót lại Để anh vui như ngày cũ nồng nàn Gạt bóng tối bao đêm trường khắc khoải Mang ... Đọc tiếp
ĐỜI MÌNH, MÌNH LÀM CHỦ
Xoè bàn tay năm ngón Có ngón ngắn ngón dài Con người trong cuộc sống Đâu ai nào giống ai. Vì vậy không cần cố ... Đọc tiếp
NỖI NHỚ CHỈ RIÊNG EM
Sau ngày dài chỉ muốn gọi cho anh Thói quen đấy, biết bao lần em sửa Anh giờ đã đâu còn riêng em nữa Bờ ... Đọc tiếp
EM NHỚ ANH NHIỀU…
Đêm mịt mờ giữa gác vắng đìu hiu Lòng lại nhớ anh thật nhiều, anh ạ! Dù em biết tình mình mong manh quá Vẫn ... Đọc tiếp
HÃY YÊU EM BẰNG TÌNH CẢM CHÂN THÀNH
Đừng yêu em chỉ vì phút lạc lòng Rồi rời khỏi để đêm mong ngày nhớ Anh có biết người đã từng dang dở Sợ ... Đọc tiếp
ĐỜI KHÔNG DÀI, AN VUI NHÉ.. ANH ƠI!
Mình từng có một thời yêu say đắm Từng xem nhau là tất cả cơ mà Tình cảm ấy trôi theo dòng dĩ vãng Lời ... Đọc tiếp
HẠNH PHÚC KHI CÓ ANH
Cảm ơn đời mang anh đến bên em Vun vén lại một trái tim cằn cỗi Đã khô héo vì một thời nông nổi Ngỡ ... Đọc tiếp
NHỚ….
Nhớ lắm anh à có biết không Nhớ anh da diết đến nao lòng Nhớ từng ánh mắt lời anh nói Nhớ cảnh bàn tay ... Đọc tiếp