ĐẾN MỘT NGÀY EM THỰC SỰ GIÀ NUA
Đến một ngày em thực sự già nua
Em chẳng thể nào đẹp xinh được nữa
Thì liệu rằng em có còn là chọn lựa
Của anh… giữa bao ngả đường ngoài kia đó dọc ngang.
Em chẳng thể nào níu kéo được thời gian
Như bông hoa đẹp đến bao nhiêu cũng có một ngày tàn úa
Em như tia nắng cuối ngày nhạt mờ bên thềm cửa
Liệu rằng có đủ sức khiến đôi chân anh thực sự muốn quay về?
Người đàn bà như em đã đi qua bao nỗi ê chề
Đã bao lần vì anh bật khóc
Đã yêu anh bằng trái tim khó nhọc
Bằng sự bao dung rất đỗi đàn bà.
Muốn cùng ai chung một mái nhà
Chẳng giản đơn chỉ là chung chăn chung gối
Chẳng giản đơn chỉ là nắm tay nhau giữa cuộc đời thật vội
Mà chấp nhận bao điều trong cả những riêng chung.
Dù có yêu anh trong sâu thẳm tận cùng
Em vẫn muốn anh chân thành cùng em chung bước
Và yêu em cả trong chiều gió ngược
Cả khi em chẳng còn gì ngoài cảm xúc mong manh.
Lòng tự trọng của người đàn bà chẳng bé đâu anh
Đủ để biến mình thành hai người xa lạ
Đủ để khiến em bỏ buông tất cả
Bước đi trong bão tố một mình…!
#NghinhNguyễn
Tinhyeuvanoinho.net