TÌNH ƠI XIN NGỦ YÊN

TÌNH ƠI XIN NGỦ YÊN

Quá khứ buồn đừng nhắc nữa nhé anh
Bởi cơn mơ người đã dành ai khác
Màn đêm phủ ôm niềm thương đi lạc
Một mình em nhặt những xác lá gầy.

Thương cuộc tình đã vụt khỏi tầm tay
Hạnh phúc đó thoáng bao ngày người nhỉ
Ngoài ô cửa mùa thu còn mộng mị
Ươm nắng vàng trong suy nghĩ mông lung.

Lỡ mai sau qua phố nhỏ tương phùng
Anh còn nhớ một hình dung đã cũ
Hay năm tháng bao buồn vui về ngụ
Xoá mờ dần…để rêu phủ dáng xưa.

Bàn tay em quá nhỏ để ôm vừa
Nên duyên phận hoà vào mưa tan biến
Tình yêu ấy bỗng trở thành câu chuyện
Để người đời thêu dệt khiến em đau.

Tình yêu ơi nếu trót đã nhạt màu
Thì xin hãy cứ ngủ sâu mãi mãi
Em vốn dĩ yếu mềm thân con gái
Dẫu kiên cường cũng vẫn phải chông chênh.

Quá khứ ơi ta muốn bước một mình…!

Bích Sen

CATEGORIES
TAGS