TRẢ LẠI BÌNH YÊN CHO ANH
Trả anh về nơi ấy phía không em
Nơi có những đóa hoa mong manh đang cần anh che chở
Nơi chất chứa những ngọt ngào những bình minh nắng vỡ
Không có những chát chao, dang dở, muộn phiền
Trả anh về với giấc mộng du miên
Với giấc mơ thần tiên của một miền cổ tích
Nơi hạnh phúc reo vui chẳng thâm trầm u tịch
Như khoảng trống bên em phút tinh nghịch ban đầu
Trả anh về nơi ấy chẳng bể dâu
Không bộn bề hờn giận không đâu nữa
Chẳng phải nghe thở than, càm ràm khi thất hứa
Nơi niềm tin mong manh như đốm lửa phai tàn
Trả anh về nơi ấy nắng mênh mang
Với hoài bão ngập tràn nơi quán gió
Với nụ cười hành trang anh mang đó
Chỉ niềm tin em nhờ gió mang rồi
Trả anh về nơi ấy chẳng đơn côi
Em sẽ đến một nơi không anh giữa mênh mông đời rộng
Hạnh phúc giản đơn chỉ là một vòng tay ấm
Những lúc em buồn có người dỗ dành thôi
Lời yêu thương như gió thoảng bên đời
Em ngờ nghệch huyễn hoặc mình ngốc thế
Trái tim anh.. em muôn đời chẳng thể
Chạm đến được đâu.. em tự hiểu rồi mà
Thì cứ nhờ những cơn gió mang xa
Như những cánh hoa bồ công anh bé nhỏ
Phiêu linh đem giận hờn trút bỏ
Riêng một góc trời thương yêu đó…
…trả anh…!