BÀI TƯƠNG TƯ KHÔNG SỐ

BÀI TƯƠNG TƯ KHÔNG SỐ

Đêm buồn quá nên đêm dài vô tận
Chỉ còn em mê mẩn ngắm sao trời
Khoảng cách dài chia hai đứa hai nơi
Lòng buồn tủi chẳng lời nào tả xiết.

Nhìn trời đất thu mình trong ánh Nguyệt
Cả cỏ cây cũng im tiếng ngủ vùi
Cuộc sống này hỏi có mấy khi vui
Vừa hạnh phúc đã ngậm ngùi gạt lệ.

Đêm buồn quá nhường ánh trăng ngạo nghễ
Đi xuống trần mặc kệ kẻ cô đơn
Trăng ghẹo hoa ghẹo lá ghẹo phím đờn
Khiến nỗi nhớ cứ từng cơn trỗi dậy.

Nơi phố thị chắc là anh không thấy
Hoặc do em giỏi che đậy u buồn
Người yêu à hãy giữ nhé đừng buông
Giống em đó giam chặt nguồn xúc cảm.

Đêm buồn quá nên đêm dài ảm đạm
Muốn quẳng đi những đeo bám tủi sầu
Trách phận mình mang lắm những bể dâu
Muốn bên cạnh phải chờ cầu Ô Thước…!

Bích Sen

CATEGORIES
TAGS