
ĐÊM THAO THỨC
Có lẽ giờ người đã ngủ giấc nồng say
Đâu biết nơi đây một người thao thức
Nhớ thương ai nghe nhói đau phía ngực
Tình ban đầu in đậm mãi trong tim
Yêu thương xưa lạc mất biết đâu tìm
Em lẻ bóng giữa đêm trường cô quạnh
Biết làm sao lấp đầy niềm trống lạnh
Người xa xôi có hiểu hết cho lòng!
Giữa đêm buồn người có nhớ em không?
Hay an giấc cùng ai trong nồng ấm
Gởi kỉ niệm xưa vào miền xa thẳm
Em lặng thầm trong đêm vắng cô đơn
Mỗi lúc đêm về em lại nhớ người hơn
Dù biết nhớ sẽ làm lòng thêm khổ
Ai xui khiến khi xưa mình gặp gỡ
Nặng lòng thương rồi dang dở duyên đầu
Đêm khuya vắng hồn chất nặng nỗi sầu
Thao thức mãi tim không ngừng nhung nhớ.
#HG – Huỳnh Giao