GIÁNG SINH MỘT MÌNH

GIÁNG SINH MỘT MÌNH

Giáng sinh về người đi chật phố đông
Xua hơi lạnh đang lồng từng góc nhỏ
Em cũng muốn được vui cười như họ
Nhưng nỗi buồn ai thấu tỏ dùm em.

Chiếc lá rơi nằm hờ hững ngoài thềm
Mặc cái lạnh của màn đêm hun hút
Em lỡ đẩy tình yêu vào ngõ cụt
Để giờ đây tim trỗi phút chạnh lòng.

Cuối con đường ai đem nắng ra hong
Mưa trút xuống chảy thành dòng suối lệ
Em vốn dĩ đã quen đời dâu bể
Nhưng lần này chẳng mặc kệ hoài đau.

Cả đời em cứ ngược hướng con tàu
Để lỡ hết phút cùng nhau tương ngộ
Em chẳng muốn mình than buồn kể khổ
Nhưng làm sao khi bão tố giăng đầy.

Ai dư thừa cho em mượn bàn tay
Chỉ một lát rồi mai này em trả
Chân lạc lõng giữa dòng người xa lạ
Nỗi buồn về như chiếm cả phố đông.

Bích Sen

CATEGORIES
TAGS