GIÓ THOẢNG MÂY BAY

GIÓ THOẢNG MÂY BAY

Thì đã bảo gạt đi ngàn nhung nhớ
sao tim kia nhất quyết không nghe lời
Cố xoá bỏ mà cứ hoài trăn trở
Chạm tên người giọt sầu lã chã rơi!

Thì đã bảo thôi ta đừng níu nữa
Chuyện yêu thương giờ đã quá muộn màng
Tim giữ vẹn đừng chia ai một nửa
Người phũ phàng đau đớn lại riêng mang!

Chiều chênh chếch nắng vàng phai sắc đỏ
Ngó lưng trời ngả ngớn mấy tầng mây
Thương nhiều lắm mà lòng đau nức nở
Sợ lời người như gió thoảng mây bay!

Thì đã bảo ta sợ lưng chừng lắm
Thương hay không cũng chẳng thể bước cùng
Tâm muốn bỏ mà nhớ thương chìm đắm
Cố lạnh lùng nước mắt lại rưng rưng!

Thì đã bảo người đừng trao ảo mộng
Để ta thương! thương cho đến kiệt cùng
Rồi ai biết tháng năm sau dài rộng
Người âm thầm quay bước xoá tình chung…!

Rồi khi ấy tim ta đau vụn vỡ
Để cả đời vết sẹo mãi hằn sâu !

Đồng Ánh Liễu
#ĐAL

CATEGORIES
TAGS
NEWER POST
OLDER POST