HÃY VỀ THÔI ANH…
Sau phút yếu lòng, anh hãy về thôi
Đừng mải mê chạy theo lời ong bướm
Cảm xúc nhất thời sao có thể nồng đượm
Bằng nghĩa vợ tình chồng mình vun đắp bao năm
.
Sau phút yếu lòng, hãy về thôi anh
Về sum vầy bên bữa cơm canh đạm bạc
Theo thời gian, rồi ai cũng sẽ khác
Chỉ có gia đình là nơi để ta dừng bước lúc mỏi mệt, phải không?
.
Anh à, người phụ nữ nào có thể mãi bao dung
Rộng lòng thứ tha cho khi chồng mình phản bội
Nhưng em tin yêu thương sẽ xóa đi lầm lỗi
Để ngôi nhà nhỏ của mình lại tràn ngập niềm vui
.
Chúng ta rồi sẽ đến lúc tóc bạc da mồi
Cần nhiều lắm một người sẻ chia bầu bạn
Thế gian này có gì là vô hạn
Chỉ mong hai chữ Bình An sau giông bão cuộc đời
.