LỠ LÀNG DUYÊN PHẬN
Em không giận không hờn gì anh cả
Dù thâm tâm có buồn bã u sầu
Nói thật lòng, em chẳng ghét anh đâu
Dù tình cảm đã từ lâu vụn vỡ.
Tháng giêng đến, muôn ngàn hoa rộ nở
Ánh nắng hồng thêm rực rỡ chói chang
Anh với em duyên phận đã lỡ làng
Dù nuối tiếc cũng muộn màng trễ nải.
Thời gian trôi chẳng bao giờ trở lại
Thôi thì đừng nhớ mãi chuyện xa xôi
Mộng yêu đương vĩnh viễn khép lại rồi
Sao lồng ngực vẫn bồi hồi day dứt ?
Em không giận dù đôi lần thổn thức
Dù đôi khi nghe ray rứt ngậm ngùi
Đã xa rồi, xa lắm những ngày vui
Khiến tâm tưởng mãi không nguôi chua xót.
Chỉ mong được ôm anh lần sau chót
Rồi mai này tự ôm nỗi cô đơn…!
#NguyễnLamYên