LỜI  NÓI…

LỜI NÓI…

Lời nói người ta dẫu vô hình
Nhưng mà chứa đựng cả tâm tình
Người đã nghe rồi luôn lưu giữ
Dù bao năm tháng nhớ như in.

Lời nói nhiều khi thật dễ thương
Người nghe rung cảm mãi vấn vương
Như làn gió mát vừa thoảng nhẹ
Như đóa hoa nào chợt ngát hương

Lời nói nhiều khi thật diệu kì
Như là ánh sáng chỉ đường đi
Giúp người suy sụp như bừng tỉnh
Đau buồn, tuyệt vọng lãng quên đi

Lời nói nhiều khi thật đắng cay
Người nghe bất chợt phải chau mày
Tim không ai bóp mà đau nhói
Lệ vội lưng tròng mắt cay cay

Lời nói nhiều khi thật phũ phàng
Người nghe đau đớn lẫn hoang mang
Bao lâu gặp lại người đã nói
Tái hiện lời xưa bất chợt vang

Nói để mình vui để hả lòng
Người nghe nước mắt phải lưng tròng
Sao không đặt mình vào cảnh ấy
Thử một lần thôi sẽ cảm thông

Lời thốt ra rồi thu được không
Có chăng ân hận xót xa lòng
Sao không hỏi lại lòng mình trước
Mình muốn nghe lời như thế không

Người ơi khẩu nghiệp chớ gieo chi
Lời nói hơn thua được ích gì
Nói tiếng phũ phàng lời cay đắng
Tự mình mở lối để chia ly

Người đời đã chịu lắm nỗi đau
Mở lời nên nhớ chữ vì nhau
Xin chớ phũ phàng gieo ác khẩu
Đừng để người nghe lệ tuôn trào

Đời người cần nhất chữ bình an
Kiếp người ngắn lắm chốn nhân gian
Chỉ cần nhớ chữ vì nhau ấy
Đời mãi như mơ mãi dịu dàng…

#Bình Nguyễn

CATEGORIES
TAGS
NEWER POST