MÂY CỦA TRỜI, HÃY ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI

MÂY CỦA TRỜI, HÃY ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI

Anh gọi em là người cũ từng thương
Em gọi anh là người xưa từng thích
Hai đứa mình từng bên nhau quấn quýt
Từng ước mơ gắn bó đến bạc đầu

Nhưng cuộc đời chẳng như ý mình đâu
Một bữa nọ, anh nói câu kết thúc
Em khép lại những khát khao hạnh phúc
Nhọc nhằn quên một hình bóng xa vời

Nhưng đôi lần nhìn lá xạc xào rơi
Con tim nhỏ lại chơi vơi khó tả
Giờ hai đứa khác gì hai kẻ lạ
Đã chia lìa,đã đôi ngả cách ngăn

Có những ngày, ngồi ngắm phố mưa giăng
Cõi lòng em lại băn khoăn xao xuyến
Quá khứ đã ngủ chưa hay vẫn còn lên tiếng
Mà nửa mảnh hồn cứ quyến luyến vấn vương ?

Anh gọi em là người cũ từng thương
Em gọi anh là người xưa từng thích
Chuyện chúng mình chẳng đẹp như cổ tích
Nên cuối cùng đôi lứa phải chia ly

“Mây của trời, cứ để gió cuốn đi…”

#NguyễnLamYên

CATEGORIES
TAGS