MONG NHỚ NGƯỜI DƯNG
Sao mình mãi bận lòng mong nhớ một người dưng
Dẫu lời hẹn thủy chung cuốn theo chiều gió thổi
Dẫu chẳng còn đắm say của một thời nông nổi
Trái tim vẫn dại khờ lạc lối giữa yêu thương
Sao mình mãi bận lòng nhìn phía cuối con đường
Nơi chẳng chút vấn vương người quay lưng bước vội
Để lại phía sau cả khoảng trời xa ngái
Giọt nước mắt phai phôi suốt những tháng năm dài
Sao mình vẫn bận lòng thương mãi bóng hình ai
Thời gian lặng trôi theo dọc dài nỗi nhớ
Dẫu biết người đi chẳng bao giờ về nữa
Ô cửa nhỏ ngày xưa rêu phủ những đợi chờ
Kỷ niệm ngày nào giờ như những giấc mơ
Xuân hạ thu đông đã bao lần về qua phố
Mình vẫn chênh vênh ôm nửa vầng trăng vỡ
Biết đến bao giờ thôi mong nhớ..một người dưng…!!
#NguyễnHuệ