MƯỢN CỦA NGƯỜI DƯNG

MƯỢN CỦA NGƯỜI DƯNG

Này người dưng cho tôi mượn bờ vai
Để tôi dựa mỗi khi lòng buồn nhé
Hãy lặng yên và hát lời khe khẽ
Để tôi ngồi lặng lẽ chẳng khóc thêm.

Này người dưng em muốn được đêm đêm
Tựa vào đôi vai anh mà thổn thức
Anh đừng hỏi vì sao em lại khóc
Hay tủi hờn vì chẳng được anh yêu.

Này người dưng có những lúc buổi chiều
Em đi giữa phố đông lòng xa xót
Có ai kia vừa nói lời dịu ngọt
Và họ dựa vào bờ vai của người dưng.

Này người ơi, có phải lúc xưa từng
Em cũng giống cô gái vừa trên phố
Dựa vào vai và nghe người thổ lộ
Những lời yêu có cánh mỗi buổi chiều?

Em muốn hỏi người dưng biết bao điều
Nhưng người dưng… đã của người dưng khác
Vậy mà sao … con tim … còn khao khát
Muốn hỏi người …cho em… mượn bờ vai!

Nếu anh còn nhớ kỉ niệm chưa phai
Nếu anh muốn …chỉ bờ vai thôi nhé!                                                 
Để anh thấm giúp em từng giọt lệ                                           
Để em dựa … khi lòng … nghe trống vắng đơn côi.

Để mượn xong .. em hứa trả anh rồi
Nhưng mượn mãi… quen … người…
sao trả lại???


#nguoivotinh

CATEGORIES
TAGS
NEWER POST
OLDER POST