
NỖI NHỚ
Yêu đến kiệt cùng vẫn mãi mãi xa nhau
Để đêm thâu em nhạt nhoà nước mắt
Có sợi nhớ nào buộc tình yêu thật chặt
Xa cách muôn trùng vẫn thương nhớ khôn nguôi
Con đường xưa ta sánh bước chung đôi
Giờ mình em đi về trong cô quạnh
Không có anh… bàn tay em giá lạnh
Nỗi nhớ thét gào… như sóng ngàn khơi
Em giấu vội vàng dòng lệ tuôn rơi
Nhành Thạch Thảo vương vấn màu quá khứ
Thu năm nay buồn hơn mùa Thu cũ
Em thẫn thờ lạc vào cõi mộng du
Chân đơn côi lặng bước giữa sương mù
Trăng hạ huyền xót thương người lữ thứ
Em nhớ anh… trái tim côi thầm nhủ
Gió hiểu lòng em sao anh nỡ vô tình!
Bao nhiêu đêm thầm lặng đợi bình minh
Nỗi nhớ điêu linh xiết ghì tim bé nhỏ
Nồng nàn ơi… xin đừng đem thương nhớ
Cho đêm dài… thêm nức nở giấc cô miên…!
#TrangNguyễn