ANH AN YÊN EM ĐÃ BIẾT THƯƠNG MÌNH
Em tự hứa giờ đây không buồn nữa
Bởi tim mệt rồi toàn vết cứa anh trao
Màn đêm buông cùng ngàn vạn vì sao
Mây hờ hững bồng bềnh vào cõi mộng
Đêm cô liêu ôm nỗi buồn lắng đọng
Giấu tận cùng… em gửi phía chân mây
Dấu yêu ơi chẳng bao giờ anh thấy
Hương tình buồn thuở ấy đã trao em
Trời vào Thu heo may lướt qua thềm
Em ngốc nghếch tin người hơn tất cả
Lời yêu thương ngọt ngào mênh mông quá
Tan theo từng con sóng biển khơi xa
Cớ sao người đi.. không một lời từ tạ
Đóa Quỳnh Hương nức nở giữa đêm trường
Như thầm hỏi trái tim người hay đá
Sao nỡ vô tình để đêm chết từng đêm
Em thương người se sắt cả con tim
Người không về sao em hoài mong đợi
Cứ quay cuồng trong yêu thương mệt mỏi
Người bỏ buông rồi… có day dứt xót xa?
E tự hứa… sẽ thôi không buồn nữa
Anh an yên…
Em đã biết thương mình!!!
#TrangNguyễn