ĐỪNG HẸN KIẾP SAU
Mình còn thương, còn nhớ đúng không anh?
Sao năm tháng lại chuyển thành nước mắt!
Ừ, em biết, rằng niềm tin chẳng tắt
Nhưng tơ duyên cũng thắt chặt lại rồi.
Mình còn thương nhiều lắm ở trong đời
Đường ta đi, gió bên trời cũng nhắc
Gối ta nằm, trăng sao về giăng mắc
Phương em, phương anh xa lắc một khuông trời.
Ta phương này, người phương ấy xa xôi
Nhớ một chút thôi, rồi kìm lòng buông xuống
Chẳng chung đường, dòng đời chia khác hướng
Nhớ chiều nào cũng thấy vướng, nên thôi.
Nếu kiếp sau mình có gặp, xin người
Đừng nhớ, đừng thương…sẽ đau người ở lại
Cười nhẹ thôi, rồi lướt qua nhau mãi
Để suốt đời không khắc khoải niềm đau.
Chẳng thể kiếp này, xin đừng hẹn kiếp sau!
- – Huần Trần –