MÙA THU CỦA CHÚNG TA
Em đi ngang vùng trời thu lá đỏ
Nghe lòng mình như vỡ cả mùa thương
Hoa cỏ này sao biết em vấn vương
Mà im ắng xem hương tình em giấu
Rồi còn biết niềm thương em đau đáu
Dành cho người ở mãi tận phương nao
Thu đã về – gió khẽ hát lao xao
Mây trắng vẫn ngọt ngào ôm ấp núi
Dường như biết một mình em lầm lũi
Nhớ thương người và khắc khoải ước mong
Chỉ một lần hai đứa bước thong dong
Nắm chặt tay ấm lòng xem thu tới
Nên thu đến khẽ khàng như mời gọi
Để vội vàng thả em giữa trời thương
Gió nồng nàn ve vuốt tóc em vương
Cứ ngọt dịu như vòng tay người đấy!
Tim có người sao dịu êm đến vậy
Như mây trời lãng đãng giữa mùa thu
Và dịu dàng ấm áp như lời ru
Cứ mơn trớn ôm quanh em người ạ
Có người rồi Thu nay đẹp đến lạ !
Cả đất trời thấm đẫm một chữ Thương!