NGƯỢC LỐI KHÔNG NHAU (2)
Bài thơ cuối cùng em viết cho anh
Khép lại những nhớ thương, cũng thôi làm tri kỷ
Bởi Tơ Nguyệt kết duyên mình vốn dĩ
Là người dưng với danh nghĩa đã từng.
Tự hỏi lòng mình đã thật sự từng thương
Từng vì nhau, từng đậm sâu chưa nhỉ
Hay ngang đời nhau đúng lúc lòng sầu mị
Nên chẳng ai hay tim vỡ tự khi nào .
Kể từ mai cuộc sống dẫu ra sao
Ta sẽ nhìn về phía không nhau người nhé
Dẫu đớn đau hay cần người chia sẻ
Em sẽ quên đi và cất giữ riêng mình.
Đâu ai muốn đau khổ mãi một mối tình
Với hai chữ ” hy sinh ” làm rào chắn
So đo hơn đắng – cay hay ngọt – mặn
Ai hiểu ai hơn … sao nghẹn đắng trong lòng.
Lần cuối cùng, cũng không thể nói xong
Một câu chúc cho người kia hạnh phúc
Khoảng cách hai người chỉ còn là bờ vực
Quay trở về ta ngược lối… không nhau…!