QUÊ NHÀ
Ai đem bông lúa đi đâu?
Để trơ cuống rạ đồng sâu… tội tình!
Một đàn cò trắng xinh xinh
Nghe tiếng nước động giật mình vút cao.
Châu chấu đánh cược cào cào
Rủ nhau vào trận, ào ào bay thi.
Triền đê cỏ mướt xanh rì
Chuồn chuồn định đậu ….nghĩ gì lại thôi.
Bờ sông đò cũng biếng lười
Nằm nghiêng để mặc nước trôi lặng thầm.
Tựa mình dưới bóng tre râm
Trâu già nhai cỏ, trầm ngâm sự đời.
Vi vu tiếng sáo khắp nơi
Cánh diều chao liệng giữa trời bao la.
Ruộng ai vừa trổ bông cà
Cánh hoa nhuộm tím nắng tà chiều hôm.
Lao xao tiếng bước chân dồn
Rủ nhau về với cuối thôn, đầu làng.
Chợt nghe vọng tiếng chuông vang
Giật mình mới biết nắng tàn. Về thôi!
Bôn ba qua những chợ đời
Mà không dứt… nỗi bồi hồi nhớ quê.
Nguyễn Nguyên