SAO BUỒN CHẲNG PHÔI PHAI
Duyên chẳng trọn cả khối tình vỡ nát
Người quay lưng, kẻ tan tác cõi lòng
Con phố nằm run rẩy giữa ngày đông
Đám lá úa lưng cong cong đợi nắng
Trời xanh ngắt bàng bạc màu mây trắng
Chốn hẹn hò giờ quạnh vắng đìu hiu
Cánh thiên di lạc lõng giữa trời chiều
Bờ vai nhỏ gánh bao điều hờn tủi
Duyên chẳng trọn ngày vui ôi ngắn ngủi !
Bao dấu yêu lầm lũi bỏ đi xa
Hoa nhạt hương rủ cánh trước hiên nhà
Hồn tê tái bờ mi ngà sũng ướt
Duyên chẳng trọn, lỡ làng bao mơ ước
Có hai người lặng lẽ lướt qua nhau
Kỉ niệm xưa cũng phai nhạt sắc màu
Con tim nhỏ nghẹn ngào không thành tiếng
Duyên chẳng trọn sao mãi còn quyến luyến
Sao nỗi buồn chẳng tan biến phôi phai ?
#NguyễnLamYên