TÔI NGHÌN NĂM ĐỢI
Anh chẳng thích em, ừ… anh chẳng thích em
Em buồn chứ nhưng mà em hết cách
Trách anh ư? Em nỡ nào hờn trách
Ghét anh ư? Điều ấy có ích gì.
Em hiểu rằng dẫu em có làm chi
Thì mọi chuyện cũng không hề thay đổi
Dẫu cho em có khóc than, giận dỗi
Anh cũng chẳng động lòng, anh cũng chẳng quan tâm.
Thêm một lần, mùa xuân đẹp ghé thăm
Những góc phố lại trầm ngâm nghĩ ngợi
Dù cho em cố nghìn năm chờ đợi
Thì hai chữ ” Ái tình” cũng vời vợi chốn nao.
Thêm một lần, trăm hoa nở xôn xao
Mây trắng xóa bay cao trên trời rộng
Chiếc lá úa nằm dưới thềm lạc lõng
Đành giấu bóng hình người vào giấc mộng hằng đêm.
Em thích anh nhiều nhưng anh chẳng thích em.
#NguyễnLamYên