NGHIÊNG VÀNH NÓN LÁ
Gió lướt khẽ nghiêng vành nón lá
Em giật mình rơi cả hồn thơ
Chuyện đời tan hợp ai ngờ
Chữ duyên như một giấc mơ xa vời.
Mây lơ đễnh buông lơi cùng gió
Vành nón nằm giữa cỏ buồn thiu
Lướt qua sợi nắng giữa chiều
Thấy em ngồi đó cô liêu khóc thầm.
Suốt một kiếp đành câm nín lặng
Dẫu người đi sẽ chẳng quay về
Làm sao thoát khỏi bến mê
Cho em gỡ bỏ lời thề gió bay.
Cứ đong đếm từng ngày nặng trĩu
Niềm tin em bấu víu nơi đâu?
Nón nghiêng vì nỗi muộn sầu
Em nghiêng vì trót tin câu dối lừa.
Trời ảm đạm cho mưa ngập lối
Ngõ em về lầy lội bước chân
Tình mình xa cách mấy lần
Mà trong thương nhớ nghe ngân cung hờn?
Bích Sen
Tinhyeuvanoinho.net
CATEGORIES TÌNH YÊU và NỖI NHỚ