TRỜI TRỞ LẠNH
Trời lạnh rồi anh ơi, Đông giờ đã
Choàng một màu áo xám mỗi chiều loang
Anh nhớ nhé phải mặc ấm đi làm
Đừng để giá bàn tay…
Em thương lắm!
Mà hôm nay bầu trời nâu thăm thẳm
Đường thênh thang lộng gió tóc em gầy
Giọt buồn nào chợt len lỏi qua đây
Để em nhớ
Em thương bờ vai ấm
Phố bây chừ khát thèm vài tia nắng
Cũng như em thèm lắm một ánh nhìn
Dẫu chỉ là dăm ba phút lặng im
Cũng đủ ấm những yếu mềm thương nhớ
Trời trở lạnh
Đừng phong phanh anh nhé
Sợ gió lùa … cay đôi mắt thẳm sâu
Đôi lần muốn nhắn nhủ anh vài câu
Đắn đo mãi
Có chi đâu để nói…
Mà trong em bóng hình anh vời vợi
Nên mỗi ngày gió nổi chợt lắng lo
Biết mai đây…
Còn thương nhớ như giờ…
Trời trở lạnh
Sợ người phong phanh lắm!
Đồng Ánh Liễu
#ĐAL