VÔ THƯỜNG
Đã dặn lòng tự nhủ phải cố quên
Những chuyện buồn làm môi mềm bật khóc
Trái tim này đầy cắt ngang xước dọc
Chần chờ gì không học cách bỏ buông
Đã dặn lòng xem nhẹ những tổn thương
Mà cuộc sống vô thường đang mang lại
Nhưng than ôi tâm tư nặng trĩu mãi
Chẳng thể nào thư thái lẫn an yên…
Đã dặn lòng thôi đừng có ưu phiền
Chuyện đã qua thì quên vào quá khứ
Chỉ cần thương bản thân mình là đủ
Sao dặn rồi mà cứ phủ vào thân
Tiên trách kỷ thì hậu phải trách nhân
Cứ ôm lấy những phần không cần thiết
Tâm thật thà luôn luôn bị thua thiệt
Đời vô thường…ai biết đến ngày mai…
Hương Mùa Thu?
#ThoHMT