ĐÃ LÂU RỒI
Đã lâu rồi em chỉ muốn lặng im
Chẳng thiết tha kiếm tìm yêu thương nữa
Bởi tim em đã lụi tàn ngọn lửa
Một cuộc tình không còn chứa niềm vui
Đã lâu rồi em chỉ muốn buông xuôi
Mặc kệ cho ai bao lời nhạt nhẽo
Vì bên nhau mà lại không thấu hiểu
Chỉ thương mình mà thiếu sự quan tâm…
Đã lâu rồi em chẳng còn bâng khuâng
Đếm lá rơi, nhìn mấy tầng mây trắng
Đoán lá hoa xem là mưa hay nắng
Rồi vui đùa giữa khoảng lặng trời xanh
Đã lâu rồi em chẳng cần tới anh
Để dựa vào hay dỗ dành an ủi
Đêm đêm về tự mình vui mỗi tối
Viết thơ buồn đánh đổi lấy niềm vui…
Đã lâu rồi em chẳng thấy bùi ngùi
Những cảm xúc cứ rơi vào thinh lặng
Lòng nhạt nhoà men tình càng chát đắng
Thản nhiên cười thiếu vắng sợi tơ vương
Đã lâu rồi chỉ còn những đau thương
Và lặng lẽ trên đoạn đường đã cũ
Đời dạy em nếu cảm xúc chưa đủ
Cứ một mình ấp ủ những niềm vui
Đã lâu rồi em chỉ mãi đơn côi…
#HuongMuaThu
#Tìnhyêuvànỗinhớ