KHOẢNG TRỜI XA VẮNG
Nơi anh giờ lạnh lắm phải không?
Gió đông bắc thổi hanh hao tóc rối
Con đường xưa bao đôi tình nhân thật vội
Họ dìu nhau trên lối cũ dịu dàng.
Khoảng trời của em nắng vẫn rực vàng
Cát vẫn mịn bên bờ biển vắng
Em vẫn mãi là người đàn bà thinh lặng
Giữ trong lòng bí mật biển khơi.
Em vẫn là em của chính em thôi
Vẫn mỉm cười như ngày xưa anh biết
Vẫn cất giấu một khoảng trời tha thiết
Cho riêng mình …chẳng để ai hay.
Em vẫn là người con gái mắt cay
Hay cười đấy mà khóc thầm khóc vụng
Hồn nhiên thế …mà thực ra em cũng
Chỉ mãi là người con gái đa mang.
Chuyện chúng mình xưa cũ dở dang
Ai cũng trách em vô tình như gió
Nhưng mấy ai hiểu thẳm sâu góc nhỏ
Trái tim em như sóng biển thét gào.
Em giấu đi bao cảm xúc ồn ào
Để trước anh mỉm cười như nắng ấm
Anh ạ! có những cuộc tình sâu đậm
Chắc gì sau cuối còn nhau?
Ai bảo người hay cười là người chẳng có nỗi đau?
Ai bảo người lặng thinh lại là người buông tay trước?
Anh như hạt bụi trong chiều gió ngược
Vô tình… vương khóe mi em.
Em cất nhẹm trong lòng hết thảy hờn ghen
Cầu chúc anh bên cuộc tình duyên mới
Để lặng lẽ là một vì sao giữa bầu trời vời vợi
Lấp lánh thương yêu theo cách của riêng mình.
Chẳng cần phải nói cùng ai một tiếng thanh minh
Chẳng cần phải oán hờn ai giữa bao điều vội vã
Chẳng cần phải nói …ai là tất cả
Chỉ cần lặng thinh cũng đủ để yêu anh.
Có những cuộc tình thực sự rất mong manh
Ta đâu thể nói bao điều suy nghĩ
Rồi đánh mất nhau giữa khoảng không mộng mị
Đâu biết rằng ai đó cũng đau thương.
#NghinhNguyễn
Tinhyeuvanoinho.net