MUỘN MÀNG

MUỘN MÀNG

Trời thu lãng đãng chẳng còn ngâu
ngưu – Chức gặp nhau đã bớt sầu?
Dầu sao thương nhớ một năm đó
Cũng được tương Phùng quấn quýt nhau!

Ngõ vắng úa màu vàng lá phai
Ngơ ngẩn mình ai nhẹ gót hài
Sợ giẫm lá khô giăng ngập lối
Vỡ tan mộng đẹp duyên trúc mai!

Đêm dài trằn trọc nhớ người ta
Mong người vào mộng dệt giấc hoa
Nồng ấm tay đan đầy luyến ái
Để cho nhung nhớ bớt nhạt nhoà

Xa cách muôn trùng sao còn thương
Còn níu còn ghì sợi tình vương
Chẳng nỡ gạt đi hình bóng ấy
Cố giữ hương tình nồng đượm hương!

Dẫu biết tình trao đã muộn màng
Nhưng mà thương nhớ cứ mênh mang
Chẳng đong đếm chi điều được mất
Cứ mặc tim yêu dẫu võ vàng

Đồng Ánh Liễu
#ĐAL

CATEGORIES
TAGS
NEWER POST
OLDER POST